1. Thường để cái chủ quan lấn át cái nhìn rộng hơn, không nhận ra cái hại, lấn át, bất lợi mà "quyền lợi" của họ mang tới cho nhóm người khác.
Cuối cùng, ai mạnh miệng, quyền thế hơn là được.
Thí dụ: bán hàng rong mà phải chạy như chạy giặc. Những người chẳng phải tần tảo kiếm sống qua cách đó thì hùng hổ nói rằng phải thế, vì "cảnh quang đô thị".
Anh nói xin lỗi, Hiến Pháp nói con người có quyền mưu cầu hạnh phúc, chứ chẳng đâu trong HPháp nói là "cảnh quang đô thị" là giá trị hơn mưu cầu hạnh phúc. Một khi là cái chung, thì quy luật của nó cần được cân nhắc và cân bằng trên một cơ sở rộng và khách quan, cái quyền nào là thật và là tiêu chí để định đạng "quy định"
2. Chuyên nhìn ra "chúng" với "ta". Không thuận với "ta" thì đích thị là "chúng". Tạo lập nhóm riêng, nhỏ, hề hà vuốt đuôi, khen nhau. Phân mảnh, cô lập, gây ngại cho người khác. Chuyện phân mảnh, phân mảng là chuyện thường tình, (không phải ai mình cũng phải ưa hoặc ưa đều nhau) nhưng đó chỉ áp dụng ở bối cảnh riêng.
Khi ở bối cảnh sinh hoạt chung, phân mảnh, sinh hoạt kiểu cách tùy tiện, như đây là nhà riêng chúng tôi, khống chế không gian chung là không thể chấp nhận, đơn thuần vì định nghĩa ở đây là "không gian chung"
3. Không biết bất đồng trong tôn trọng. Bàn luận thẳng thắn thì không, chỉ nói khóe là giỏi. Tưởng thế là hay, trong khi đó là một hiện tượng đáng cười, đáng buồn, và đáng xấu hổ.
Không biết tôn trọng người khác, tôn trọng đây không chỉ là cách nói chuyện với nhau mà công sức, thời gian của họ.
Đò, Ken, Susu banned cái rụp chính là vì (A) không chỉnh sửa, đòi hỏi thời gian quá nhiều trong can thiệp trước đây, hoặc (B) thái độ vô văn hóa, chửi bới linh ta linh tinh.
Chỉ có 2 điều kiện ở đây. Tự kiểm soát, giới hạn spam VÀ cho thấy có động thái Ý THỨC tự dọn khi spam.
Chỉ có 2 khái niệm đơn giản để phủi bỏ những cái dở trong văn hóa sinh hoạt chung ở trên;
Nhận thức quyền lợi mọi người (đó là kể cả người khác), kiểm soát bản thân và giảm thiểu ảnh hưởng tiêu cực (2) Ý thức tự dọn vì đó là tự trọng cơ bản về thời gian người khác; cũng như cái "ngoài lề" của mình trong bối cảnh chung.
Chẳng khó, nhưng em suy ngẫm và quan sát mà xem. Khó không là vì bạn phải spam ít đi và cần nhấn cái nút ! (con nít làm được mà lị) mà là vì nó đi ngược lại những cái dở trong văn hóa sinh hoạt chung.
Anh xác định với em một chuyện, forum là của em và của mọi người. Em có toàn quyền, quyền em và mọi người (kể cả mods) là không khác. Đi chung với quyền là trách nhiệm bảo vệ quyền lợi mọi người, nhất là quyền học tập, và trách nhiệm quản lý, bảo vệ nó.
Phim chỉ có thế :-) Và đây toàn là lập lại những gì đã trình bày trong profile BBSupporter (30 bài, mỗi bài dài khủng hoảng, viết phát điên, người đọc chắc phát khùng). Chưa kể vài bài trên forum gần đây :-)
Anh cũng muốn em rõ, viết ở đây chẳng là thuyết phục hay biện minh, mà chỉ là vì mong muốn em hiểu một cái nhìn. Đồng tình hay không là chuyện khác. Nếu không ta vẫn tôn trọng nhau. Và nếu không đồng tình, em cứ tham khảo những bài viết tại profile và lập luận cho anh sáng :-)
Anh khờ chứ không ngu lắm :-))) Nhưng không khờ lắm để không hiểu tiêu điểm "phấn chấn" hay "đa dạng" của em.
Vấn đề của nó là khi mở rộng hoàn toàn, có sự lạm dụng, lấn át và khống chế không gian chung và quyền lợi của người khác. Cái cân bằng là (1) tự giới hạn và (2) tự có động thái quản lý.
1. Spam mang tới phấn chấn. Chẳng ai nói la không. Câu hỏi đặt ra cho em là: (A) khi nào đủ (B) khi nó lấn át quyền lợi học tập và quyền lợi của người khác, như đã được đề ra trong thỏa thuận chung khi em đồng ý tham gia thì sao? Bảo vệ quyền lợi đó như thế nào? Ai dọn?
2. Em cho rằng ban vô tội vạ. Em cứ hỏi Đò xem có "vô tội vạ" hay không? Hay là họ chỉ nhởn nhơ xem thường quyền lợi người khác? Vô tội vạ hay là vì (A) spam tùy tiện (B) không tự ! (C) tiếp tục sau khi đã có hàng loạt kỷ luật yêu cầu chỉnh sửa
3. Không nhắc nhở. Đây là nơi giữ trẻ chăng? Không lẽ không đủ lớn để hiểu? Tự ý thức, tự kiểm soát? Tại sao em không "nhắc" mà lại đòi hỏi cá thể nào đó "nhắc"? Nhắc đến bao giờ? Nhắc, ngưng, làm tiếp thì sao? Em nghĩ những kỷ luật trước đây là gì? Chẳng phải là "nhắc"? Trong giao thông, em phạm tôn chỉ giao thông, gây nguy hiểm, bất tuân kỷ cương chung, có anh CSGT nào "nhắc"? Nhắc không là nghĩa vụ của người gatekeeper (giữ cửa) nhất là khi em xác định đây là cộng đồng của những con người có đầu óc, biết suy nghĩ.
4. Chỉ mới thế, chưa nói về cái nhìn, off-topic = spam = rác, mà em đã "không còn gì để nói". Trước đây, JBox spam bao nhiêu, và spam đã khiến nó thành cái gì? Cái chợ hay là nơi trao đổi về ngôn ngữ? Spam vui 5 phút, sau đó để lại giá trị gì?
Nghĩ sâu, rộng và xa một tí. Chẳng ai rảnh để hà hiếp ai hay làm gì vô tội vạ cả ^.^ Vào chỗ sinh hoạt chung, hành xử tùy tiện, tùy thích theo ý riêng, đạp lên quyền lợi người khác (vô ý hay chủ ý), coi thường cái thỏa thuận chung của tập thể, chẳng phải là xem thường mọi người?
Xem vẻ có cái gì khó ở (1) tự giới hạn và (2) tự ! chăng? Sinh hoạt chung, quyền có em là có giới hạn, và phải cân bằng với quyền người khác. Trên forum và tại profile BBSupporter đã giải thích khá nhiều đến quá nhiều
Cứ cho không là rác, khi nào là quá đủ, ai dọn? Nếu là "rác" với ai đó (họ không nói ra) thì em nghĩ sao? Không lẽ ép họ chấp nhận? Trong khi mission ở đây là học tập; có những người vào đây chỉ để học, không để đọc spam thì sao? Quyền lợi họ bỏ đâu?