• Hiển thị 1-20 của 20 tin nhắn. Mạch tin nhắn
    Đã gửi cách đây 4594 ngày
    avatar

    Dạo này sao rồi em?

    Đã gửi cách đây 4614 ngày
    avatar

    em chao chi,lau rui cung ko noi chuyen voi chi hi,e moi duoi xuong len la thay tnhan of chi ne

    Đã gửi cách đây 4627 ngày
    avatar

    chuc chi buoi toi vui ve, ngu ngon nua nha chi

    Đã gửi cách đây 4627 ngày
    avatar

    uhm, cơ thể đang yếu nên dễ bệnh mà! Bé đậu trường nào hả em?

    Đã gửi cách đây 4627 ngày
    avatar

    Chào em, dạo này sao rồi. À, bé bạn gái em thi ĐHọc có kết quả chưa? đậu kô. Uhm chị vẫn bình thường mới bị ốm xong

    Đã gửi cách đây 4642 ngày
    avatar

    uhm, nghỉ 4 ngày luôn, dưỡng sức, chắc phải tìm gấp anh nào chăm sóc thui, bệnh hoài chán......hehe.

    Đã gửi cách đây 4642 ngày
    avatar

    Chị đang ở cty mờ, biết vậy sáng ở nhà luôn........mai chị nghỉ, đi khám bệnh. mệt thật, bệnh hoài. em dạo này sao rồi

    Đã gửi cách đây 4649 ngày
    avatar

    Chào em, làm gì mà em ngày nào cũng online thế

    Đã gửi cách đây 4683 ngày
    avatar

    em ui, chị bị cảm thương chàng rùi nè...........hôm bữa đi chơi gặp cái anh Đào tẩu rùi về bị cảm luôn, hôm bữa giờ chưa hết.....đi làm mà phải mang cái khẩu trang y tế, thiệt là bực bội quá đi à?//////////////ẹc ẹc

    Đã gửi cách đây 4685 ngày
    avatar

    cứ tham gia đi em? học tập mà, hè hè. em mà ngoan í à,,,,,,,,thế mai có nghỉ hem, vào học thành ngữ cho biết đi

    Đã gửi cách đây 4686 ngày
    avatar

    Tối hôm đó mọi người đến nhà anh đầy đủ cho anh bao nhiêu là quà, mỗi người tặng quà lại nhéo vào má anh một cái làm anh tức điên lên được. Mấy bà cô lại còn bế anh lên hôn hôn hít hít, khiếp mồm thì hôi hình như vừa ăn bún đậu mắm tôm ý, anh phải lấy tay chùi ngay nếu không anh chết ngạt vì cái mùi này mất. Thổi nến xong mọi người nâng ly chúc mừng, còn anh lại ngồi ôm bình sữa nhớ về em. Nhớ lắm nụ cười ngây thơ hồn nhiên của em, nhớ lắm cái thân hình mềm mại ấy

    Đã gửi cách đây 4686 ngày
    avatar

    đây nữa nè em: Hôm nay đến lượt anh đi chữa bệnh còn em đi tiêm phòng, gặp em anh mừng lắm, khuôn mặt em hôm nay tươi tắn dạng ngời, đôi môi hồng chúm chím làm anh chỉ muốn cắn yêu vào đây một cái thôi. Nhưng hôm nay anh bị ốm nên mất đi cái vẻ đẹp trai vốn có của mình, anh thất vọng lắm khi em cười đùa với một thằng bên cạnh. Thằng đó thì có đẹp trai gì cơ chứ, mũi thì thò lò bẩn không chịu được, người thì thấp lè tè, tóc thì có vài ba sợi không đẹp bằng tóc anh. Tóc anh xù xù, dựng dựng như quả chôm chôm trông rất là kute, thế mà em không yêu anh lại yêu thằng đó làm cho trái tim non nớt của anh vỡ vụn thành trăm mảnh. Thế là anh quyết định ăn uống thật nhiều để mau khỏe quyết chiếm lại bằng được trái tim của em……

    Một tuần sau đó hai đứa mình lại gặp nhau trong một lần mẹ đưa anh đi dạo công viên, hôm nay anh mới cắt tóc nên nhìn hơi ngố ngố thế mà em lại nhìn anh cười mới vui chứ, nhìn em cười tim anh lại loạn nhịp một lần nữa. Hix hôm nay mẹ anh

    Đã gửi cách đây 4686 ngày
    avatar

    Về đến nhà anh không tài nào quên nổi hình ảnh của em, anh không ăn bột cũng không uống sữa mặc cho bố mẹ

    Đã gửi cách đây 4686 ngày
    avatar

    đọc truyện nè em: Thư tình của cậu bé 2 tuổi Gửi em, cô bé của anh!

    Thế là anh đã bước sang sinh nhật thứ hai rồi em ạ, thêm một tuổi mà anh thấy mình trưởng thành hẳn nên. Hôm qua là sinh nhật của anh cô gì chú bác, bạn cè hàng xóm có mặt rất đông đủ, chỉ thiếu mỗi mình em. Tại sao em không đến chắc lại không chịu ăn bột nên mẹ em không cho đi phải không? Thôi để anh kể cho em nghe chuyện hôm qua sinh nhật của anh nhé…

    Bắt đầu từ sáng sớm mẹ đã chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy, rồi mẹ gọi anh dậy vẫn cái giọng điệu ngọt ngào ấy. Anh nghe mà thấy phát ớn…

    "Cục cưng của mẹ dậy thôi nào, hôm nay là sinh nhật của con đấy"…

    Rồi mẹ lại hôn chụt chụt vào má anh, anh bực lắm dù gì cũng đã hai tuổi rồi chứ ít đâu mà cứ cục cưng này, cục cưng lọ. Đấy là chưa kể đến cái hôm anh gặp em lần đầu tiên ở bệnh viện ý, em thì bị sốt còn anh thì mẹ cho đi tiêm phòng mấy cái bệnh gì gì đó của trẻ con…Hai bà mẹ cứ mải mê nói chuyện với nhau, mẹ anh thì cứ chê anh lười ăn, lười uống sữa. Mẹ em thì cứ nhéo vào má anh quê chết đi được nhưng anh mặc kệ anh chỉ để ý đến em thôi…

    Hôm đấy em bị sốt cao nhìn cái mặt em nóng bừng hồng hồng yêu thế không biết, anh hỏi chuyện em thế là em cười. Nụ cười ngây thơ hơn con nai tơ làm tim anh đập rộn rang, lúc đấy mặt anh đỏ hết cả nên anh chỉ muốn nhảy chồm sang "mi" vào má em một cái thôi. Hix sao mà đáng yêu thế không biết, chỉ bực là mẹ cứ giữ anh khư khư trong lòng không thả anh ra. Anh cố giãy dụa kêu khóc mà mẹ lại vạch ti ra cho anh bú. Anh thật hết chịu nổi mà, trước mặt anh mà lại làm thế thật là mất mặt thế là anh cắn vào ti mẹ một cái, làm mẹ đau cấu vào mông anh một cái rõ đau nhưng anh không khóc vì có em đang ở đây mà, hi hi…......Về đến nhà anh không tài nào quên nổi hình ảnh của em, anh không ăn bột cũng không uống sữa mặc cho bố mẹ

    Đã gửi cách đây 4686 ngày
    avatar

    ồ........con nít mà cũng bị đau lưng ???,......à à....cái bệnh làm biếng đây mà!chịu khó sáng sớm dậy tập thể dục cho gân cốt nó mềm dẻo đi, lười quá thì dễ đau nhứt lắm........hihi. Anh Đào nhà em siêng dậy sớm lắm đó

    Đã gửi cách đây 4686 ngày
    avatar

    trùi!hi hi.........hi vọng hi vọng là........kô............hix. cái vụ ăn chơi ở BDương của chị cancel rùi em ui! hihi.......10 phút nữa được đi mum mum

    Đã gửi cách đây 4689 ngày
    avatar

    Mạo phép Post len cho quý vị tham khảo đừng làm theo nhé! Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố.

    Câu chuyện bắt đầu như thế này.

    Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Levi's ra khỏi Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt. Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học tại chức kinh tế ở trường. Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.

    - Xin anh... cho tôi ít tiền đi! - Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.

    Ăn mày rất thích kể lể.

    - Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Levi's ở Plaza chắc chắn nhiều tiền...

    - Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.

    - Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. - Ông ta bắt đầu mở máy.

    Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:

    - Thế nào là ăn mày một cách khoa học?

    Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.

    Ông ta giảng giải:

    - Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoan chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác. Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.

    - Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng...

    - ...???

    - Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.

    Ông ta lấy giọng nói tiếp:

    - Ở khu Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian để tìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.

    - Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? - Tôi căn vặn.

    - Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!

    - Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?

    - Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.

    - Hả? Nhiều vậy sao?

    Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:

    - Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70% 50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn.

    Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.

    Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.

    - Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.

    - Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?

    Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.

    - Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.

    Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.

    Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.

    - Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!

    Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.

    - Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền

    Đã gửi cách đây 4689 ngày
    avatar

    Alô, ai đấy ?????? _A lô, đây là nhà tôi mà, ai đang cầm máy đó? _Dạ, tôi là giúp việc _Ủa, nhà tôi có giúp việc đâu? _Dạ, bà chủ vừa thuê tôi sáng nay _Thế bà chủ đâu? _Dạ, bà chủ ngủ với ông chủ trên gác _Láo, tao là ông chủ _Dạ, thế bà chủ ngủ bà bảo kia là ông chủ ạ _Này, muốn có tiền không? _Dạ... _Lấy khẩu súng trong ngăn kéo, bắn bỏ hai đứa đó đi Pằng !!!!!!!!!!!!! _A lô, xong chưa _Dạ, xong rồi ạ _Bây giờ, gói xác, ném xuống hồ nước canh nhà _Dạ, cạnh nhà??? Làm g. có hồ nước nào??? _Nh.n kỹ lại xem nào! _Dạ, không có hồ nào ạ _Thôi chết, nhầm máy, xin lỗi nhé!


          • Thưa Thẩm Toà Tôi Tên Trần Túng Tiền(Tên Thật:Trần Thiếu Tiền) Thủa Thiếu Thời Tôi Theo

    Thằng Trùm Trộm Tiếp Thu Toàn Tư Tưởng Thối Tha Tồi Tệ.....Tối Thứ Tư Tháng Tám Trăng Tròn Trình Trĩnh(Theo Tâm Tính) Tôi Trèo Tường Thấy Tên Trưởng Trại Thiêm Thiếp Trên Trõng Tre Tôi Thò Tay Túm Túi Tiền ....Tên Trưởng Trại Từ Từ Tỉnh Thức Túm Tóc Tạt Tai Tương Tôi

    Tới Tấp.... Tôi Tơi Tả ... Tiền Túng .. Tình Tan ... Tư Tưởng Tôi Tồi Tàn .... Tôi Tiến Tới Tự Tử

    Đã gửi cách đây 4689 ngày
    avatar

    uhm, buổi trưa chị ăn ít, chỉ ăn nhiều vào sáng và tối nhưng mà buổi trưa ăn vào mà vẫn thấy đói meo à!hihihi. em uống được 5 chai ghê vậy à!

    Đã gửi cách đây 4689 ngày
    avatar

    chị không có mở to nên chưa nhìn rõ lắm, lát chị xem lại!thui chị đi mum mum đây, chúc em ngon miệng

    tác giả


    Tìm thêm với Google.com :

    NHÀ TÀI TRỢ
Mời bạn chọn bộ gõ Anh Việt
Bạn còn lại 350 ký tự.
X