-
Toán & tin
Nghĩa chuyên ngành
client-server model
Giải thích VN: Một kiểu bố trí được dùng trên các mạng cục bộ vận dụng tính năng "trí tuệ phân tán" để xử lý cả hệ phục vụ lẫn các trạm làm việc riêng lẻ như những thiết bị thông minh và lập trình được, nhờ đó khai thác được đầy đủ năng lực điện toán của từng thiết bị. Điều này được thực hiện bằng cách tách tiến trình xử lý của một ứng dụng thành hai bộ phận riêng biệt: hệ khách "tiền tiêu" ([[]] " front-end" [[]]) và hệ phục vụ "hậu dịch" ([[]] " back-end" [[]]). Bản thân bộ phận khách là một máy tính cá nhân tự lập hoàn chỉnh (khác với các trạm cuối "không trí tuệ" trong các kiến trúc cũ, kiểu chia sẻ thời gian dùng trên các máy tính lớn). Bộ phận này cho phép người dùng vận dụng hết năng lực và tính năng của nó để chạy các ứng dụng. Bộ phận phục vụ có thể là một máy tính lớn, một máy tính mini hoặc một máy tính cá nhân khác. Bộ phận này tăng cường cho bộ phận khách bằng cách cung cấp sức mạnh truyền thống vốn có của các máy tính lớn và máy tính mini trong môi trường chia sẻ thời gian: quản lý dữ liệu, thông tin dùng chung giữa các hệ khách, cùng các tính năng bảo mật và điều hành mạng phức hợp. Ưu điểm của kiến trúc khách/phục vụ so với các kiến trúc cũ đó là: các máy khách và máy phục vụ cùng làm việc với nhau để hoàn thành tiến trình xử lý của ứng dụng đang dùng. Việc này không những gia tăng năng lực xử lý vốn có mà còn xử dụng năng lực đó một cách hiệu quả hơn. Phần khách của ứng dụng thường được tối ưu hóa để người dùng tương tác, trong khi phần phục vụ cung cấp công năng tập trung và đa người dùng.
tác giả
Tìm thêm với Google.com :
NHÀ TÀI TRỢ